Trang
Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2013
Tô mì
Vào một buổi chiều mùa xuân lạnh lẽo, trước cửa quán xuất hiện hai vị khách rất đặc biệt, một người cha và một người con. Nói đặc biệt là bởi vì người cha bị mù. Người con trai đi bên cạnh cẩn mẫn dìu người cha. Cậu con trai trạc mười tám mười chín tuổi, quần áo đơn giản, lộ rõ vẻ nghèo túng, nhưng từ cậu lại toát lên nét trầm tĩnh của người có học, dường như cậu vẫn đang là học sinh..
Thứ Hai, 22 tháng 7, 2013
Mẹ trong mơ
Mùa Vu Lan về, mời mọi người cùng nghe!
Lời bài hát
Gặp Mẹ Trong Mơ
Này bầu trời rộng lớn
ơi, có nghe chăng tiếng em gọi.
Mẹ giờ này ở chốn nao, con đang mong nhớ về mẹ.
Mẹ ở phương trời xa xôi, hay sao sáng trên bầu trời.
Mẹ dịu hiền về với con nhé, con nhớ mẹ.
Lời nguyện cầu từ chốn xa, mong ước con yên bình.
Mẹ thật hiền tựa nắng mai ấp ôm con tháng ngày.
Mẹ giờ này ở chốn rất xa, trong mơ con đã thấy mẹ.
Mẹ dịu dàng hát khúc ca, sao con thấy mẹ buồn.
Nhìn cánh đồng xa xanh, con nhớ mong về mẹ.
Mẹ trở về với con ấm áp bên mái nhà.
Và từ bầu trời rất cao, mong ước con yên bình.
Mẹ ngồi buồn ở chốn xa nhớ thương con vắng mẹ.
Gửi về mẹ nhiều cánh hoa, thắm sương long lanh giữa núi đồi.
chợt giật mình tỉnh giấc mơ, sao không thấy mẹ.
nghẹn ngào thương mẹ bao la, mong đến bên mẹ hiền.
Mẹ ở lại với con nhé, con đến với mẹ.
Mẹ nguyện cầu và ước mong, con sống trong yên lành.
Mẹ hiền nào biết không con chỉ mong có mẹ.
Và từ bầu trời rất cao, mong nhớ con mỗi ngày.
Mẹ đừng buồn nhiều nữa nhé con đang đến, mẹ ơi.
Mẹ giờ này ở chốn nao, con đang mong nhớ về mẹ.
Mẹ ở phương trời xa xôi, hay sao sáng trên bầu trời.
Mẹ dịu hiền về với con nhé, con nhớ mẹ.
Lời nguyện cầu từ chốn xa, mong ước con yên bình.
Mẹ thật hiền tựa nắng mai ấp ôm con tháng ngày.
Mẹ giờ này ở chốn rất xa, trong mơ con đã thấy mẹ.
Mẹ dịu dàng hát khúc ca, sao con thấy mẹ buồn.
Nhìn cánh đồng xa xanh, con nhớ mong về mẹ.
Mẹ trở về với con ấm áp bên mái nhà.
Và từ bầu trời rất cao, mong ước con yên bình.
Mẹ ngồi buồn ở chốn xa nhớ thương con vắng mẹ.
Gửi về mẹ nhiều cánh hoa, thắm sương long lanh giữa núi đồi.
chợt giật mình tỉnh giấc mơ, sao không thấy mẹ.
nghẹn ngào thương mẹ bao la, mong đến bên mẹ hiền.
Mẹ ở lại với con nhé, con đến với mẹ.
Mẹ nguyện cầu và ước mong, con sống trong yên lành.
Mẹ hiền nào biết không con chỉ mong có mẹ.
Và từ bầu trời rất cao, mong nhớ con mỗi ngày.
Mẹ đừng buồn nhiều nữa nhé con đang đến, mẹ ơi.
Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013
Chuyện nhà thiền
Sau khi chết người ta đi
về đâu?
Hoàng
đế Goyozer đang học thiền với thiền sư Gudo Toshoku.
-
Bạch thầy, sau khi chết, người ta đi đâu?
-
Tôi không biết.
-
Tại sao thầy không biết?
-
Vì tôi chưa chết.
-
???
Thiên đường và địa ngục
Một
vị tướng quân đến gặp thiền sư Ekaku hỏi:
-
Bạch thầy, thiên đường hay địa ngục có thật hay không?
-
Thế ngài là ai?
-
Tôi là tướng quân.
Bất
ngờ, thiền sư cười lớn:
-
A ha! Thằng ngốc nào cho ông làm tướng vậy, trông ông giống anh hàng thịt.
Tướng
quân nổi giận, rút gươm:
-
Tao băm xác mi ra !!!
Thiền
sư vẫn điềm tĩnh:
-
Ngài đã mở cửa địa ngục.
Chợt
giác ngộ, vị tướng sụp xuống lạy:
-
Xin... xin thầy tha lỗi cho cử chỉ thô bạo vừa rồi của tôi.
-
Cửa thiên đường đã mở, thiền sư Ekaku mỉm cười.
Đứng núi này trông núi nọ
Có
một bà lão biệt danh "mụ già hay khóc". Trời mưa, mụ cũng khóc, trời
không mưa mụ cũng khóc. Có người hỏi bà:
-
Bà lão ơi, sao bà lại khóc?
-
Tôi có hai con gái, cô chị bán giày vải, cô em bán dù. Khi trời nắng ráo, lão
nghĩ tới con em bán dù không được. Khi trời mưa, lão lại lo cho con chị, mưa
gió không có khách nào chịu mua giày.
-
Lão nên nghĩ rằng khi trời đẹp đứa lớn sẽ bán được, khi trời mưa đứa nhỏ bán dù
rất chạy.
-
À, ông có lý.
Từ
đó, "mụ già hay khóc" thôi khóc. Bà lão cười suốt ngày dù trời mưa
hay nắng.
Nội ma
Nhà
sư nọ mỗi khi bắt đầu nhập định đều thấy một con nhện khổng lồ làm ông bối rối.
Nhà sư liền vấn ý sư Tổ:
-
Mỗi khi con bắt đầu nhập định thì luôn có một con nhện khổng lồ xuất hiện, dẫu
có đuổi thế nào nó cũng không đi.
-Lần
tới, nếu thấy con nhện xuất hiện, con hãy vẽ một vòng tròn to làm dấu xem nó từ
đâu đến.
Nhà
sư làm đúng như vậy. Khi ông vẽ vòng tròn to vào bụng con nhện, con nhện chạy
đi, ông lại có thể tiếp tục thiền định. Sau buổi thiền định, nhà sư rất bối rối
khi thấy vòng tròn nằm ngay trên bụng mình.
Uống trà
Vị
giáo sư đại học đến gặp thiền sư Nan In để tìm hiểu Thiền. Nan In mời ông uống
trà. Nan In rót đầy chén trà rồi mà cứ thế rót thêm. Giáo sư nhắc:
-
Kìa thầy, chung trà đầy tràn rồi, xin đừng rót nữa.
Nan
In cười đáp:
-
Như chung trà này, ông cũng đầy ắp những quan niệm của ông. Nếu trước tiên, ông
không cạn chén thì sao tôi có thể bày tỏ Thiền cho ông được.
Thứ Ba, 9 tháng 7, 2013
Nghĩa tình
Sáng nay, làm lễ
chung thất cho một cô giáo đồng nghiệp. Trước đây cô dạy ở PR, năm 1989, cô đưa mẹ về SG mua nhà sống trong một hẻm nhỏ ở Tân Bình.
Là chị lớn trong gia
đình, cô ở vậy chăm sóc cha mẹ.
Cha cô mất năm 1974,
chôn cất tại PR. Cách đây vài năm cô đã
nhờ bốc mộ cha, thiêu cốt, đem về gửi một ngôi chùa bên bờ kênh Nhiêu Lộc cạnh nhà.
Là một người con gái xứ Huế, từ ngày còn dạy học cô đã làm thêm các loại bánh bỏ mối cho các quán hàng
để vừa có việc làm thêm cho vui vừa có chút tiền chăm sóc mẹ.
Rồi mẹ cũng tiếp tục
ra đi với tuổi đại thọ, cô ở một mình.
Ngày ngày, cô vào chùa làm công quả vài tiếng rồi về nhà nghỉ ngơi, tụng kinh, niệm Phật.
Cô sống chủ yếu nhờ
vào tiền của người cháu ở Mỹ và người em thứ bảy ở Pháp. Cuộc sống vật chất
không đến nỗi nào. Tuy vậy, thân thích quanh mình cô chẳng còn ai. Mọi việc cô
tự lo một mình cho đến khi bị tai nạn gãy xương đùi. Đứa học trò là bác sĩ của BV Chấn thương chỉnh hình đưa cô vào việc, thay khớp háng. Vết thương
chưa lành cô lại bị gãy lần hai, lại thay khớp. Từ đó cô không còn đi lại được,
nằm ngồi, đi đứng phải nhờ một người hàng xóm giúp đỡ.
Dần dần, đôi mắt cô
mờ đi, không còn ngồi dậy được nữa và nằm một chỗ ba năm liển cho đến ngày ra
đi .
Hôm đi Long Xuyên,
ngang qua Đồng Tháp thì được tin cô mất. Chẳng biết làm sao vì còn phải đi đám
tang một Ni sư - phía gia đình sui gia - vừa viên tịch, đang chuẩn bị thiêu xác.
Ngày về SG, ghé thăm
chùa thì mới hay cô đã được mấy cháu -TCG- làm đám tang, thiêu và đã gửi tro
cốt vào chùa. Hỏi thăm Thầy trụ trì thì từ đó đến nay chẳng có ai đến nhang
khói, thăm viếng.
Do cô ở PR đã lâu, cha
cô là một nhà giáo mẫu mực, học trò, phụ huynh, bạn hữu khá đông nên cùng bàn
nhau làm lễ Chung thất cho cô và đưa di
ảnh của cô vào thờ ở một ngôi cùa cũng do học trò cô trụ trì.
Mọi việc đã xong, cô
chắc cũng đã an lòng nơi cõi tịnh.
Ngày cô ra đi cũng là kỷ niệm ngày sinh thứ… 90.
Ngày cô ra đi cũng là kỷ niệm ngày sinh thứ… 90.
Chủ Nhật, 7 tháng 7, 2013
Truyện ngắn hay
(Truyện sưu tầm, không biết tên tác giả)
Ước mơ
Chị mua dùm thằng bé mấy tờ vé số. Sau một
hồi chọn lựa, chị hỏi nó:
- Nếu cô trúng số con chịu cô mua cho con cái
gì?
Nó nhìn chị, xoay qua xoay lại rồi nói:
- Cho con một chiếc xe đạp, có xe đi bán xong
con chạy tới trường liền, không bị trễ học nữa.
Di di những ngón chân xuống đất, nó hạ giọng:
- Cho con thêm đôi dép nữa nghe cô, để con đi
học.
Dĩ nhiên là chị không trúng số. Tôi lại thấy
nó mỗi ngày đi qua nhà với chân trần, đầu không nón...
Phấn
son
Tốt nghiệp đại học, ở lại thành phố đi làm.
Tháng rồi, mẹ vào thăm. Mừng và thương. Mẹ khen: "Bạn gái con xinh."
Cuối tháng, lãnh lương. Dẫn người thương đi
shopping. Em bảo: "Mỹ phẩm của hãng này là tốt nhất. Những loại rẻ tiền
khác đều không nên dùng vì có hại cho da, giống mẹ anh đó, mẹ bị nám hết anh
thấy không…"
Chợt giật mình. Mẹ cả đời lam lũ, nắng gió
với cái ăn, nào đã biết phấn son màu gì.
Lòng
tin
Xe ngừng…
- Mận ngọt đây! ...
- Bao nhiêu tiền bịch mận đó?
- Dạ 2000.
- Hổng có tiền lẻ!
- Để con đổi cho!
Cái bóng nhỏ lao đi. Năm phút, mười phút…
- Trời! Đồ ranh! Nó cầm 5000 của tui đi luôn
rồi!
- Ai mà tin cái lũ đó chứ!
- Bà tin người quá! ...
Xe sắp lăn bánh… Cái bóng nhỏ hớt hải:
- Dì ơi! Con gửi ba ngàn. Đợi hoài người ta
mới đổi cho
Lời hứa
Tết, anh chở con đi chơi. Về nhà, thằng bé
khoe ầm với lũ bạn cùng xóm. Trong đám trẻ có thằng Linh, nhà nghèo, lặng lẽ
nghe với ánh mắt thèm thuồng. Thấy tội, anh nói với nó: “Nếu con ngoan, tết năm
sau chú sẽ chở con đi chơi”. Mắt thằng Linh sáng rỡ.
Ngày lại ngày. Cuộc đời lại lặng lẽ trôi theo
dòng thời gian.
Thoắt mà đã hết năm. Lại tết. Đang ngồi cụng
vài ly với đám bạn thì thằng Linh cứ thập thò. Vẫy tay đuổi, nó đi được một
chốc rồi lại lượn lờ. Cáu tiết, anh quát nó. Thằng Linh oà khóc nức nở. Tiếng
nó nói lẫn trong tiếng nấc: “Chú hứa chở con đi chơi…cả năm qua con ngoan…không
hư một lần nào…”
Anh hai
Năm 18 tuổi, anh quyết định nghỉ học đi phụ
hồ. Bố Mẹ giận dữ, mắng “ sanh ra.. Giờ cãi lời bố mẹ… phải chi nó ngoan, siêng
học như bé Út…”
Anh lặng thinh không nói năng gì… Bố mẹ mắng
mãi rồi cũng thôi. Anh đã quyết thế!
Ngày bé Út vào Đại Học, phải xa nhà, lên
Thành Phố ở tro. Anh tự ý bán đi con bò sữa – gia tài duy nhất của gia đình,
gom tiền đưa cho bé Út. Biết chuyện, bố thở dài, mẹ lặng lẽ, bé Út khóc thút
thít… anh cười, “ Út ráng học ngoan…”
Miệt mài 4 năm DH, Út tốt nghiệp loại giỏi,
được nhận ngay vào công ty nước ngoài, lương khá cao… Út hớn hở đón xe về quê…
Vừa bước vào nhà, Út sững người trước tấm ảnh
của anh trên bàn thờ nghi ngút khói… Mẹ khóc, “ Tháng trước, nó bị tai nạn khi
đang phụ hồ…lúc hấp hối, biết con đang thi tốt nghiệp, nó dặn đừng nói con
biết…”
Đưa đón
Nội từ quê vào thăm, mang quà quê vào cho
cháu, nào là bánh đa gạo nếp, có cả chục trái dừa khô.
Thấy nội lỉnh kỉnh vất vả, con trách bố: Sao
không đón nội. Bố bảo: Bận quá.
Ngoại nước ngoài về thăm quê. Các cậu, dì
thuê hẳn một xe ôtô đi đón. Bố cũng đóng cửa hàng nghỉ buôn bán vài hôm, để
cùng đi đón ngọai. Bố bảo: Ai cũng có mặt, bố không đi ngoại trách.
Cua
rang muối
Khi xưa nhà còn nghèo, mẹ hay mua cua đồng
giả làm cua rang muối. Cua đồng cứng nhưng mẹ khéo tay chiên giòn, đủ gia vị
nên thật ngon. Thấy các con tranh nhau ăn, mẹ nhường. Các con hỏi, mẹ bảo: răng
yếu. Giờ, các con đã lớn, nhà khá hơn, chúng mua cua biển gạch son về rang muối
mời mẹ. Các con nói vui:
- Cua rang muối thật đó mẹ.
Rồi chúng ăn rất ngon. Riêng mẹ không hề gắp.
Các con hỏi, mẹ cười móm mém:
- Còn răng đâu mà ăn?!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)