(Truyện sưu tầm, không biết tên tác giả)
Ước mơ
Chị mua dùm thằng bé mấy tờ vé số. Sau một
hồi chọn lựa, chị hỏi nó:
- Nếu cô trúng số con chịu cô mua cho con cái
gì?
Nó nhìn chị, xoay qua xoay lại rồi nói:
- Cho con một chiếc xe đạp, có xe đi bán xong
con chạy tới trường liền, không bị trễ học nữa.
Di di những ngón chân xuống đất, nó hạ giọng:
- Cho con thêm đôi dép nữa nghe cô, để con đi
học.
Dĩ nhiên là chị không trúng số. Tôi lại thấy
nó mỗi ngày đi qua nhà với chân trần, đầu không nón...
Phấn
son
Tốt nghiệp đại học, ở lại thành phố đi làm.
Tháng rồi, mẹ vào thăm. Mừng và thương. Mẹ khen: "Bạn gái con xinh."
Cuối tháng, lãnh lương. Dẫn người thương đi
shopping. Em bảo: "Mỹ phẩm của hãng này là tốt nhất. Những loại rẻ tiền
khác đều không nên dùng vì có hại cho da, giống mẹ anh đó, mẹ bị nám hết anh
thấy không…"
Chợt giật mình. Mẹ cả đời lam lũ, nắng gió
với cái ăn, nào đã biết phấn son màu gì.
Lòng
tin
Xe ngừng…
- Mận ngọt đây! ...
- Bao nhiêu tiền bịch mận đó?
- Dạ 2000.
- Hổng có tiền lẻ!
- Để con đổi cho!
Cái bóng nhỏ lao đi. Năm phút, mười phút…
- Trời! Đồ ranh! Nó cầm 5000 của tui đi luôn
rồi!
- Ai mà tin cái lũ đó chứ!
- Bà tin người quá! ...
Xe sắp lăn bánh… Cái bóng nhỏ hớt hải:
- Dì ơi! Con gửi ba ngàn. Đợi hoài người ta
mới đổi cho
Lời hứa
Tết, anh chở con đi chơi. Về nhà, thằng bé
khoe ầm với lũ bạn cùng xóm. Trong đám trẻ có thằng Linh, nhà nghèo, lặng lẽ
nghe với ánh mắt thèm thuồng. Thấy tội, anh nói với nó: “Nếu con ngoan, tết năm
sau chú sẽ chở con đi chơi”. Mắt thằng Linh sáng rỡ.
Ngày lại ngày. Cuộc đời lại lặng lẽ trôi theo
dòng thời gian.
Thoắt mà đã hết năm. Lại tết. Đang ngồi cụng
vài ly với đám bạn thì thằng Linh cứ thập thò. Vẫy tay đuổi, nó đi được một
chốc rồi lại lượn lờ. Cáu tiết, anh quát nó. Thằng Linh oà khóc nức nở. Tiếng
nó nói lẫn trong tiếng nấc: “Chú hứa chở con đi chơi…cả năm qua con ngoan…không
hư một lần nào…”
Anh hai
Năm 18 tuổi, anh quyết định nghỉ học đi phụ
hồ. Bố Mẹ giận dữ, mắng “ sanh ra.. Giờ cãi lời bố mẹ… phải chi nó ngoan, siêng
học như bé Út…”
Anh lặng thinh không nói năng gì… Bố mẹ mắng
mãi rồi cũng thôi. Anh đã quyết thế!
Ngày bé Út vào Đại Học, phải xa nhà, lên
Thành Phố ở tro. Anh tự ý bán đi con bò sữa – gia tài duy nhất của gia đình,
gom tiền đưa cho bé Út. Biết chuyện, bố thở dài, mẹ lặng lẽ, bé Út khóc thút
thít… anh cười, “ Út ráng học ngoan…”
Miệt mài 4 năm DH, Út tốt nghiệp loại giỏi,
được nhận ngay vào công ty nước ngoài, lương khá cao… Út hớn hở đón xe về quê…
Vừa bước vào nhà, Út sững người trước tấm ảnh
của anh trên bàn thờ nghi ngút khói… Mẹ khóc, “ Tháng trước, nó bị tai nạn khi
đang phụ hồ…lúc hấp hối, biết con đang thi tốt nghiệp, nó dặn đừng nói con
biết…”
Đưa đón
Nội từ quê vào thăm, mang quà quê vào cho
cháu, nào là bánh đa gạo nếp, có cả chục trái dừa khô.
Thấy nội lỉnh kỉnh vất vả, con trách bố: Sao
không đón nội. Bố bảo: Bận quá.
Ngoại nước ngoài về thăm quê. Các cậu, dì
thuê hẳn một xe ôtô đi đón. Bố cũng đóng cửa hàng nghỉ buôn bán vài hôm, để
cùng đi đón ngọai. Bố bảo: Ai cũng có mặt, bố không đi ngoại trách.
Cua
rang muối
Khi xưa nhà còn nghèo, mẹ hay mua cua đồng
giả làm cua rang muối. Cua đồng cứng nhưng mẹ khéo tay chiên giòn, đủ gia vị
nên thật ngon. Thấy các con tranh nhau ăn, mẹ nhường. Các con hỏi, mẹ bảo: răng
yếu. Giờ, các con đã lớn, nhà khá hơn, chúng mua cua biển gạch son về rang muối
mời mẹ. Các con nói vui:
- Cua rang muối thật đó mẹ.
Rồi chúng ăn rất ngon. Riêng mẹ không hề gắp.
Các con hỏi, mẹ cười móm mém:
- Còn răng đâu mà ăn?!
Hay
Trả lờiXóaCám ơn NHAMY! Cũng còn nhiều chuyện hay và cảm động nhưng dài quá sợ bà con mỏi mắt..:P
XóaTuyệt anh ơi cố viết cho thật nhiều để N sống đạo đức hơn anh nhé
XóaChuyện sưu tầm thôi O Nhã ơi! Có thật nhiều chuyện hay quá, đọc một mình buồn lắm nên post lên cho bà con đọc cho vui.
XóaMấy câu chuyện hay quá , huynh nên chia sẻ qua bên face cho nhiều người đọc với , bên đó em để ý thấy đa số toàn nói chuyện tầm phào không hè ...
Trả lờiXóaĐã nghe theo lời muội rồi đó! Đúng vậy, bên Fb hình như chỉ để trao đổi, chia sẻ nhanh, gọn ...
Trả lờiXóaHay và đắng lòng khi đọc ! Cuộc đời màu xam xám anh Hoa Sen nhỉ . Chúc anh luôn vui và hạnh phúc nhé . :)
Trả lờiXóaCám ơn MN! Chuyện đời là vậy, có vui, có buồn, có đắng cay chua xót mới là ...cuộc đời :P
XóaHD có tính hay nghĩ nhiều, đọc các truyện này lại ... nghĩ nhiều... anh a!
Trả lờiXóaChúc anh tối ngủ ngon nhé!
Chỉ đọc thôi và biết c'est la vie là được rồi, suy nghĩ làm chi, ngủ ngon cho khỏe HD nha ! :D
XóaNhững câu chuyện của anh HSV sưu tầm luôn lôi cuốn. Hay anh ạ
Trả lờiXóaCám ơn Như Mai! Làm giàu vốn sống cho mình qua những chuyện ngắn cũng được Như Mai nhỉ! Chúc Như Mai luôn khỏe.
XóaCâu chuyện nào cũng đáng để ghi nhớ.
Trả lờiXóaTác phẩm hoa hồng của Nilan mới tuyệt. Muốn chụp như Nilan mà máy mình thuộc thời Napoléon nên chịu thua...:D
Xóa