Năm học 1961-1962, trường Trung học Hàm Nghi
mở một chi nhánh tại Tây Lộc. Có lẽ chẳng ai biết ông em mới sinh này vì nó chỉ
có 1 lớp. Học sinh được tuyển thẳng từ các trường Thượng Tứ, Trần Cao Vân, Trần
Quốc Toản, Xuân Lộc, An Hòa và một số trường khác mà tôi không nhớ tên… bao gồm
những học sinh không đậu vào Trường Hàm Nghi nhưng học xuất sắc ở lớp Nhất
Ban đầu, học sinh được học trong một phòng học
của trường Tiểu học Cộng đồng Xuân Lộc, sĩ số 51.Thầy Hoàng Ái và Cô Bích do Hàm
Nghi đàn anh cử lên giảng dạy. Thầy
Hoàng Ái cũng như cô Bích dáng cao, ốm, phụ trách đủ các môn kể cả tiếng Pháp, sinh ngữ
chính. Năm Đệ Lục, có thêm thầy Lê Văn Chưởng phụ trách các môn công dân, văn
chương. Trong năm Đệ Tứ cũng có ít thầy cô ở HN anh lên dạy: cô Châu, Thầy Nam,
Thầy Đông. Năm này trường tạm mượn cơ sở Bồ Đề Tây Lộc để học và mở thêm lớp đệ
Thất. Khi trường Bồ Đề sửa chữa, hai lớp học phải dời sang Đình làng cuối đường
băng sân bay Tây Lộc, bây giờ là đường Thái Phiên. Nửa năm cuối của lớp đệ Tứ,
trường được xây dựng hai phòng tại khu vực gần trường Tiểu học cộng đồng Xuân Lộc
vừa đủ bốn lớp, chẳng có một phòng nào khác nhưng cũng được đặt tên là trường
Trung học Tây Lộc nhưng còn phụ thuộc vào Hàm Nghi tất cả mọi chuyện. Ký ức chỉ
ghi nhớ được chừng đó, có thể nhầm, có thể quên nhưng dấu ấn thầy trò, bằng hữu
thì không thể phai.
Cuối năm 1964, khi thi tốt nghiệp Trung học,
tất cả về thi chung với Hàm Nghi đàn anh, năm đó cũng là năm cuối cùng tổ chức
thi, năm sau thì miễn thi. Giai đoạn sau thì chúng tôi mỗi người một nơi một phần
do chiến tranh, một phần phải di chuyển chỗ ở, bạn bè ít khi gặp nhau và giờ thì
chẳng còn nhớ nỗi dăm người.
Ngày đó, trong lớp có Nguyễn Đình Tư ở khu Xã
Tắc có biệt danh là “Tư ròm”, Nguyễn Đại (Chợ Tây Lộc)Nguyễn Văn Thành (Thành
Lé) hình như đã tử trận, Trương Phước Tập ở gần cửa An Hòa, Thúy (Mai Thúc
Loan), Tống Châu Hòa, Nguyễn Đình Gẩm. Nguyễn Quang Sanh, Bùi Văn Nhựt, Lê Văn
Kỷ, Hà Văn Ky, Tô Văn Ruộng.. là những người bạn thân nên còn nhớ. Sau này, khi
về Huế cố tìm lại nhưng không thể.
Nhưng, mọi cái vẫn có thể. Mới đây thôi,
tình cờ gặp Nguyễn Đình Gẫm trên facebook. Vậy là sợi dây tình thân được nối lại.
Các bạn gặp nhau mừng quá nên hàn huyên đủ thứ qua mail. Nhất là Trương Phước Tập,
nhà ở đường Tăng Bạt Hổ, ngoài cửa An Hòa, ngày xưa rất thân nhau. Bạn tặng cho
bài thơ mừng hội ngộ (dù chỉ qua mail) :
TÂY LỘC TỤI MÌNH.
Bây giờ ngồi nhớ bạn xưa,
Về bao kỷ niệm sớm trưa một thời,
Tây Lộc ơi! Quốc Học ơi!
Thầy, Cô, Bằng Hữu "da mồi" không quên.
Tình cảm thân thương
đúng 50 năm sau không gặp nhau vẫn nồng ấm. Gẫm gửi cho mấy cái hình để nhận mặt
bạn bè và Thầy trong các buổi họp mặt. Và tệ thật! Chỉ nhận ra ít bạn thân cũ
qua một vài dấu tích trên những khuôn mặt mà thời gian đã làm phai đi ít nhiều,
già hơn một chút, nhăn hơn một chút , hai màu tóc cũng khá nhiều.
Phải vậy thôi vì nửa thế kỷ qua, cái còn
lại vẫn là tình thân.