Trang

Thứ Năm, 3 tháng 7, 2014

Đối cảnh vô tâm mạc vấn ...thiền

                 

              Có thầy tu nọ rất mực thánh thiện. Sau nhiều năm dài tu hành tinh tấn, chuyên chú kinh kệ không một phút giây xao lãng, thầy thấy mình đã bước vào được cảnh giới tâm linh viên mãn.
                  Một đêm khuya nọ, sau khi xả thiền, thầy đi ngủ và nằm mơ thấy mình dự một buổi tiệc lớn gồm toàn những bậc đạo cao đức trọng. Tất cả mọi người đều sắp theo thứ tự ngôi thứ trên bàn tiệc. Thầy được vinh dự xếp ngồi gần chủ tiệc, nhưng ở vị trí thứ nhì. Vị trí thứ nhất dành cho người bán tạp hóa ở khu phố không xa nơi thầy cư trú.
              Điều này khiến thầy băn khoăn không hiểu công phu đạo hạnh của người chủ tiệm đó cao đến mức nào. Sáng hôm sau, thầy liền tìm tới tiệm tạp hóa, tìm một chỗ khuất và kín đáo quan sát rất lâu. Thầy thấy tiệm không lớn lắm, nhưng không lúc nào ngớt khách. Chủ tiệm cũng chẳng có gì đặc biệt, luôn tay bán hàng, thu tiền, thối tiền, mà vẻ mặt lúc nào cũng tươi cười, nói năng hòa nhã.
               Nhân một lúc ngớt khách, thầy bước tới chào chủ tiệm và kể lại giấc mơ kỳ lạ. Chủ tiệm ôn tồn nói:
               -Tôi cần chiết dầu ăn từ cái thùng hai mươi lít ra hai mươi cái chai xếp sẵn ở góc kia. Xin thầy giúp một tay. Đừng để chai nào đầy quá hay vơi quá, cũng đừng làm sánh dầu ra ngoài chai nhớp nháp. Xong rồi, tôi sẽ tiếp tục câu chuyện của thầy.”
               Thầy chăm chú chiết dầu vừa xong, thì đúng lúc của hàng ngớt khách. Chủ tiệm lúc này cũng nghỉ tay bán hàng, liền bước tới hỏi thầy:
              -Nãy giờ lo chiết dầu ra chai, trong đầu thầy có giây phút nào nhớ nghĩ tới Trời tới Phật không?
              Thầy bẽn lẽn:               
               -Tôi làm không quen, ráng tập trung rót dầu vào từng chai theo đúng yêu cầu của ông, mệt toát mồ hôi. Do đó chẳng được phút giây nào rảnh trí mà nhớ nghĩ tới Phật, Trời!”
Chủ tiệm cười hiền lành, bảo:
               -Nếu thầy bận bịu buôn bán như tôi cả ngày, lu bu quanh năm suốt tháng, thì tâm thầy ắt xa Trời xa Phật mịt mù luôn! Tôi không có phước lớn để được rảnh rang chuyên lo tu hành như thầy. Tôi chỉ ráng tập thành thói quen cho tâm tôi lúc nào cũng nhớ Trời, nhớ Phật. Khi bán hàng cho khách tôi nguyện không để ai phải phiền lòng vì bị cân non, đong thiếu. Khi phục vụ khách hàng, tôi nguyện không để ai mích lòng vì thấy tôi thiên vị. Gặp khách hàng xấu tính, tôi nói cười nhã nhặn, thầm nhắc nhở: Thánh Thần giả dạng thường dân tới thử thách mình đây. Tôi tu như vậy đó, thưa thầy!”

9 nhận xét:

  1. Trả lời
    1. Tu đâu cần phải ráng, đâu cần phải tập Tr. Tu là sửa xấu thành tốt, ác thành thiện, lúc nào cũng làm được ở đâu cũng làm được mà !

      Xóa
  2. Đâu cần phải gõ mõ tụng kinh mỗi ngày mới là chân tu . Câu chuyện này muội thích nhất . ( ở đây ko có nút like ) :D

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xe hư rồi, phải sửa thôi! Vậy đó muội! Đâu cần phải đi chùa, đi nhà thờ mới gọi là tu, quan trọng là ở cái tâm, cho nên tu chính làm cho tâm mình thanh thản, vậy thôi.

      Xóa
  3. Giáo... ngộ ra rồi. Tu thì ở đâu cũng tu được, kể cả lúc... nấu ăn! hehe...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng quá giao ơi! Nấu ăn, rửa chén, quét nhà, giặt quần áo...nếu tập trung vào công việc đó chính là tu, nhất là nấu ăn, nếu không tập trung coi chừng cơm cháy, bỏ đường vô canh thanh vì muối, mắm ! :D

      Xóa
  4. http://phudoanlagi.blogspot.com/

    Ghé thăm. Chúc cuối tuần vui nhiều nhé!

    [img]http://img1.imensagens.com/en/weekend/18.gif [/img]

    Trả lờiXóa
  5. Như vậy là đã rất tốt . KTD thích câu chuyện này :) Cảm ơn anh Hoa Sen nhé . Hôm nay về thăm blog và anh Hoa Sen nhưng không biết tải hình ...vậy KTD tặng ké với anh Thaydo nhé ...hihi... :P

    Trả lờiXóa
  6. Bố ơi, con thấy câu truyện này rất hay và rất cần phải suy nghiệm kĩ bố ạ.

    Đối cảnh vô tâm mạc vấn thiền với con lại có hàm nghĩa khác, nghĩa là đối diện nghịch cảnh mà tâm không thì đó là đã bước sâu vào thiền định rồi. Cho nên, ông thầy thánh thiện trong câu truyện này đã nhìn thấy nghịch cảnh dù chỉ là trong... giấc mơ. Song, ông thầy vẫn đi tìm gặp người bán tạp hóa gần nhà trong mơ không phải là vì vị trí số 1 trong giấc mơ mà người này được ngồi vào. Mà là ông thầy này đã thiền định rất sâu để truy tìm xem ai đang là người.. số 1 còn sót lại trong quá trình "vượt chướng ngại tâm lý" này!

    Sau cuộc gặp gỡ người bán hàng tạp hóa gần nhà trong xóm này, ông thầy thánh thiện mới phát hiện ra người bán hàng tạp hóa này chỉ là một người chuyên nghiệp trong việc bán hàng và nói dối tột cùng. Cái mà người này nghĩ đến chỉ là tiền $ và biết cách "lợi dụng" người khác rất tinh vi.

    Nếu bố từng bán hàng, bố sẽ biết được không ai có thể nhớ nghĩ đến Trời, Phật ngoài việc "vui lòng khách đến, vừa lòng khách đi". Xã hội xưa nay, luôn có nhiều người trộm duyên - trộm vía - trộm nghề - trộm tài & trộm vật dụng của người khác để... sống và kiếm sống một cách rất "bẩn thỉu" đó, bố ạ!

    Đối cảnh vô tâm ngộ chữ... Thiền
    Lưỡng nan hai lối khó phân ưu
    Có người du dị trong thâm ác
    Có người hiền di tại thiện tiền.

    Đối cảnh vô tâm ngộ chữ... Tiền (:D)
    Tiền vô như nước sống phây phây
    Mặc ai chết bỏ, mặc ai khó
    Đối cảnh vô tâm ngộ chữ... Thiền!

    Hehehehe.



    Trả lờiXóa
:)) w-) :-j :D ;) :p :-( :) :( :X =(( :-o :-/ :-* :| :-T :] x( o% b-( :-L @X =)) :-? :-h I-) :bh

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]